Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

ĐỜI BUỒN 
Con chó trong xiềng xích
Vẫn tận tụy trông nhà cho chủ
Dẫu chỉ là một cái nhà hoang...
Bị mắng chửi, đòn roi
Vẫn vẫy đuôi mừng chủ.
Ăn những miếng xương thừa, cơm hớt
Vẫn một mực trung thành
Kể cả khi bị trói cả bốn chân, buộc mõm...
Vẫn nhìn chủ bằng ánh mắt van lơn
Ứa nước mắt như là mình có lỗi.
Ngu như chó...người ta bảo thế
Đáng buồn thay...
Những loài khôn lại thiếu... trung thành.

Viết trong một ngày mưa rét và buồn.